Cuộc sống này sẽ khó tránh khỏi những lúc cảm thấy thật thất bại và thật chán chường… không biết mọi người sẽ làm gì để lấy lại niềm tin, để được vui vẻ hơn sau mỗi lần như vậy nhỉ? Còn tôi, tôi sẽ tạm dừng lại tất cả, tìm về bên người thân để cân bằng lại mọi thứ. Bất kể ra sao, gia đình vẫn luôn là nơi bình yên nhất cho tôi về nghỉ ngơi mỗi khi thấy mệt mỏi…
Và nếu khi tôi về vào ngày nghỉ, Bà Ngoại sẽ gọi nhà các cậu, các dì cùng lũ em họ của tôi đến. Mọi người gặp nhau liền túm tụm lại “tám” chuyện sôi nổi, đến bữa thì cùng nhau đi nấu đồ ăn. Mỗi người mỗi việc, phân công ra làm, vừa làm vừa trêu đùa thật vui vẻ, bận rộn làm xong thì cả nhà quây quần bên nhau cùng ăn bữa cơm đoàn viên thơm ngon. Khoảnh khắc đó, mọi mệt mỏi và căng thẳng trong tôi dường như tan biến hết, xung quanh chỉ còn có tiếng cười vui vẻ và tình cảm ấm áp của người thân mà thôi. Đúng là hạnh phúc luôn đến từ những điều giản dị nhất.
Sau giây phút nghỉ ngơi vui vẻ và thư giãn bên gia đình, trở lại cuộc sống hiện tại tôi như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua những khó khăn phía trước. Tôi nghĩ cuộc sống này cũng giống như các món ăn đã có vị chua cay mặn đắng, nhưng nếu chúng ta biết thêm vào chút vị ngọt thì nó sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều. Với tôi, phút giây thanh thản, vui vẻ cùng những tiếng cười đùa bên người thân chính là gia vị ngọt ngào mà tôi thêm vào cuộc sống của mình… để cuộc sống này được đầy đủ và trọn vị hơn.
Phùng Thị Trang
(https://www.facebook.com/huongduong.hoa.94009)