Cuộc sống là một hành trình dài và không bao giờ trải đầy hoa.
Tôi đến với anh trong sự phản đối kịch liệt của gia đình. Bằng tình cảm chân thành anh thuyết phục được ba mẹ tôi, và chúng tôi thành vợ thành chồng.
Ngày cưới tôi không được tổ chức linh đình, không xe hoa, vì thế hôn lễ chỉ được tổ chức nhỏ nhoi bên gia đình tôi. Ba mẹ tôi buồn vì không lo cho tôi được trọn vẹn. Có thể không nói ra nhưng anh hiểu được sự thiệt thòi và bù đắp cho tôi rất nhiều.
Khi lấy anh nhiều người bàn tán về tôi "Chẳng hiểu sao con nhỏ cũng xinh lại đi lấy một người đã li dị vợ và có một đứa con, trên đời này chẳng lẽ thiếu người hay sao?" Tôi buồn nhiều lắm, nhưng vì yêu anh tôi không còn quan trọng người ta nói gì nữa. Chúng tôi đồng hành với nhau được 3 năm và có con chung 2 tuổi, tình cảm vẫn rất gắn bó. Công việc hằng ngày dù bận bịu như thế nào đi nữa anh đều tranh thủ về sớm nấu cho tôi nhưng món ăn ngon, chăm con hộ tôi, cho tôi và con những buổi chiều đi chơi, đi dạo thật tuyệt. Chỉ những nhỏ bé thế thôi cũng đủ làm cho cuộc sống của tôi trở nên hạnh phúc rồi.
Gia vị mà anh thêm vào cuộc sống tôi là đều nhỏ nhoi nhất sự chăm chút của anh,tình yêu của anh khiến tôi cảm thấy mình không còn thiệt thòi nữa. Mặc dù cuộc sống gia đình hiện tại của anh rất hạnh phúc nhưng anh cũng không quên mình vẫn còn một cậu con riêng, cháu sống với ông bà ngoại. Tôi cùng anh quan tâm tới con anh, thường lui tới thăm cháu mua cho cháu những thứ cháu cần dùng, đôi lúc chở cháu đi chơi cùng mẹ con tôi, tôi không ngại. Đổi lại những việc làm đó của tôi, Anh thấy được và yêu tôi nhiều hơn. Ba mẹ tôi giờ thì rất hài lòng với chàng rể này. Tôi cũng hài lòng với hạnh phúc bình dị của mình, chăm lo vun vén cho gia đình, cùng anh phấn đấu vì tuơng lai con nhỏ.
Không phải tất cả những người từng li hôn đều không ra gì, có thế vị họ không tìm được tiếng nói chung, khi đến với mình là duyên số của cả hai. Hạnh phúc của tôi đến từ những đều nhỏ nhoi thế đó.
Dang Mỹ
(https://www.facebook.com/my.dang.52459)