Gia vị của chúng tôi!

Thứ hai, 21/12/2015, 04:55 GMT+7

“…Ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống…” Vâng, cuộc sống vốn dĩ là số phận đã định sẵn của mỗi người, không ai có thể thay đổi được điều đó ngoại trừ thượng đế, đã là kiếp người thì phải chấp nhận quy luật ngang trái đó. Và tôi cũng như bao người, không thể chọn một nơi nào khác sinh ra ngoại trừ gia đình tôi – một gia đình không mấy khá giả, nhà thì ở trọ, cả ba và mẹ đều đi làm thuê. Ba tôi làm phụ hồ, mẹ thì làm nghề quay heo mướn, cả hai đều đi vào lúc sớm đẫm sương và về lúc màn đêm buông xuống. Chỉ có tôi và chị ở nhà, lúc ấy tôi thèm lắm một mâm cơm gia đình khi quay quần đủ cả cha lẫn mẹ, tôi thèm lắm những giây phút ngọt ngào, đầm ấm với ai tiếng “gia đình” nhưng sao khó quá! Cuộc sống mưu sinh và lo toan đã khiến gia đình tôi quên đi việc tận hưởng cuộc sống này… Ba mẹ thì tranh thủ ăn miếng cơm vội để tiếp tục trang trải trong cuộc sống. Tôi và chị cũng tranh thủ ghé quán nào bên đường ăn vài thứ lặt vặt, mong lấp đầy bao tử tiếp tục học hành. Cuộc sống mà …phải bon chen, phải tranh đua, phải tranh chấp may ra mới tồn tại được. Ai cũng thế thôi, đều quay cuồng trong “vòng xoáy” của tiền bạc, trong”cơn lốc” của danh vọng mà quên đi rằng cuộc sống là phải “tận hưởng”.

e

Đối với tôi, tận hưởng cuộc sống đơn giản lắm, đó là một mâm cơm với gia đình. Mâm cơm ngày thứ bảy, khi hai chị em được nghỉ học, khi mẹ về sớm chuẩn bị bữa cơm, khi ba về lúc chín giờ chứ không khuya khoát như mọi hôm nữa. Và mâm cơm ấy… dù được dọn rất trễ, và mâm cơm ấy… dù chỉ được ăn một lần trong tuần, và mâm cơm ấy… dù chỉ có trứng kho với nước mắm và rau luộc thôi mà sao lại ngon ngọt, đầm ấm đến vậy. Thiết nghĩ rằng những món ăn không chỉ thơm ngon bởi gia vị mà là do bao công sức, bao chờ đợi, bao mơ ước, bao hoài bão,… quyện vào nhau và quyện vào những món ăn tạo nên vị đậm đà khó tả… Cho dù như thế nào đi nữa thì”mâm cơm” gia đình cũng là món quà tinh thần rất lớn đối với tôi và gia đình tôi, sự vui vẻ và hạnh phúc nó mang lại còn “quý giá “hơn bất kì mọi thứ “quý giá” ở trên đời… Đúng là” Ta không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”. Và đó là cách sống của tôi cũng là của gia đình tôi, đơn giản nhưng hạnh phúc, mộc mạc nhưng chân thành, nhẹ nhàng nhưng đầy ắp tình thương. Sau bao nhiêu năm trôi qua, những kỉ niệm thời thơ ấu vẫn còn mãi trong tôi. Gia đình tôi bây giờ cũng có vẻ khá giả hơn nhưng vẫn giữ mãi cách sống khi xưa. Cho dù có bận rộn đến thế nào thì cứ vào ngày thứ bảy lại quay quần bên nhau dưới mâm cơm “gia đình” để cùng trao nhau hơi ấm, xúc cảm yêu thương. Sau này tôi lại nhận ra rằng cái gì mua được bằng tiền đều có hạn sử dụng. Còn có cái không mua được bằng tiền nhưng lại là thứ vô giá và không bao giờ hư mất…Đó là “tình yêu”.

Huyềnmy Vũ

(https://www.facebook.com/huyenmy.vu.9)

Hotline
suncity oxbet bk8 s666 11bet zbet lode88 12bet nbet hb88 kubet77 fcb8 k8 mig8 top88 sbobet vnloto onebox63 vwin bet69 zowin win2888 sun hotlive bet168 ibet888 33win bong99 kubet w88 bong88 m88 vn88 xoso66 vobo88 binh88 jdb666 corona888 kimlong90 hb88g pua88 dd7 8xbet